
Lồng Ngực Tối
Màn đêm xuống những bậc thang trập trùng
Lặng lẽ theo ta một hình bóng quẩn quanh
Màn đêm khuấy dòng máu nóng không hình hài
Từng thói quen rong chơi ngục tối vực sâu
Uhm
Đường xa khuất tiếng nhạc mê man gọi ai
Màn đêm trắng một màu xanh
Đã lạnh dần từng hơi ấm quanh
Gió luồn qua một lồng ngực tối
Hoh
Hoh