
Này Trời Trăng, Ơi
Qua cầu mới biết sông sâu
Vì yêu em tôi phải âu sầu cõi tâm
Ai tu thành Phật ai tu thành Phật
Tôi tu một đời ngầy ngật yêu em
Ai tu thành Chúa ai tu thành Chúa
Cánh thiên đường khép vội
Nên tôi lặn lội tìm em
Ai buông lời mời ai trao nụ cười
Tôi yêu bằng mười tình người cho em
Ai yêu lòng dối qua bao lời nói
Có riêng mình tôi còn yêu em thành thật mà vui
Này trời trăng ơi này trời trăng ơi
Khi nao ngừng tiếng kêu gào
Này trời trăng ơi này trời trăng ơi
Em có hay tôi hụt hẫng trên cao
Này trời trăng ơi này trời trăng ơi
Yêu em sao trời vẫn thiếu
Xa em vài giây vẫn thương
Ai đi ngược dòng ai đi lòng vòng
Tôi đi còn hòng được gần bên em
Ai ôm ngày tháng chôn trong mộ vắng
Có tôi còn ngỡ ngàng yêu em một lần để tang
Quên đi hình hài quên đi mặt mày
Xanh xao bồi hồi nhìn mình trong gương
Sân sau cỏ úa bên kia trời vắng
Có khi lòng rất nặng yêu em nhọc nhằn mà chi
Này trời trăng ơi này trời trăng ơi
Khi nao ngừng tiếng kêu gào
Này trời trăng ơi này trời trăng ơi
Em có hay tôi hụt hẫng trên cao
Này trời trăng ơi này trời trăng ơi
Yêu em sao trời vẫn thiếu
Xa em vài giây vẫn thương
Yêu em sao trời vẫn thiếu
Xa em vài giây vẫn thương