
Người Sói
Trong đêm âm u mây đen vây quanh
Tôi đi lang thang không nơi nương thân
Cô liêu đơn côi nơi phương xa xôi
Không ai bên tôi riêng tôi thôi
Lắng nghe nước mắt rơi
Trái tim đau tả tơi
Chỉ có ánh trăng buông lơi
Mới hiểu lòng tôi chơi vơi
Vô tình nhìn lên ánh trăng yên bình
Bỗng tôi giật mình khi chợt biến hình chẳng còn là mình
Sao tôi lại trở thành một con sói vô tình lạnh lùng
Tất cả thay đổi chính mình
Mất đi bản chất chính mình
Không còn được là chính mình
Không thể kiểm soát chính mình
Một mình lạc vào rừng lặng yên
Mệt nhoài chạy ngả nghiêng
Thở dồn dập cuồng điên
Đêm tiêu điều muộn phiền
Rừng độc bao linh thiêng
Đàn quạ đen bay nghiêng
Nghe con sói cất tiếng
Ngã quỵ nhìn ngược vầng trăng
Mịt mờ lạnh băng
Tự hỏi phải chăng
Tôi không còn là mình
Một mình đêm thâu
Rừng càng thêm sâu
Lòng càng thêm đau
Lột xác thân hình thành người sói vô tình
Thiện ác rập rình ngồi nhìn lên ánh trăng
Vầng sáng yên bình làm tỉnh giấc trong mình
Tiềm ẩn vô hình một con tim thứ hai
Dù là ai dù từ đâu
Hãy vượt qua qua chính mình
Đừng đổi thay đừng gục ngã
Và sẽ không không buông xuôi
Mở mắt cố bước tiếp đêm đen nhá nhem
Dẫu biết sẽ vấp ngã bao đau đớn thêm
Vẫn bước trước sóng gió đi qua bóng đêm
Bừng tỉnh bật dậy vì một ngày mai ấm êm
Nuốt nước mắt quên đi xót xa
Cố khống chế trong tim bóng ma
Có trái đắng đau thương lướt qua
Ta là ta cái tôi vẫn còn
Ai cũng có cái tôi của riêng mình
Cái tôi đó như một con sói
Đừng vì vẻ xấu xí của cái tôi đó
Mà mặc cảm tự ti
Hãy chế ngự sự xấu xa của con sói
Nắm thật chặt bàn tay
Cắn thật chặt hàm răng
Cố đè nén hết tất cả những suy nghĩ tà ác không tốt trong đầu
Nhắm mắt quên nỗi sầu
Mở mắt ngẩng cao đầu
Dù thể xác thay đổi ra sao thì linh hồn vẫn không biến chất phai màu
Vì ta là ta dù bao xót xa dù bao phong ba dù bao hồn ma
Đang cố giết dần giết mòn tâm hồn thánh thiện trong con người ta
Hãy cố vượt qua trong tim ta những bóng ma
Đừng vội cúi đầu gục ngã mạnh mẽ đứng lên bước qua
Mạnh mẽ đứng lên bước qua
Một mình lạc vào rừng lặng yên
Mệt nhoài chạy ngả nghiêng
Thở dồn dập cuồng điên
Đêm tiêu điều muộn phiền
Rừng độc bao linh thiêng
Đàn quạ đen bay nghiêng
Nghe con sói cất tiếng
Ngã quỵ nhìn về vầng trăng
Mịt mờ lạnh băng
Tự hỏi phải chăng
Tôi không còn là mình
Một mình đêm thâu
Rừng càng thêm sâu
Lòng càng thêm đau
Lột xác thân hình thành người sói vô tình
Thiện ác rập rình ngồi nhìn lên ánh trăng
Vầng sáng yên bình làm tỉnh giấc trong mình
Tiềm ẩn vô hình một con tim thứ hai
Dù là ai dù từ đâu
Hãy vượt qua qua chính mình
Đừng đổi thay đừng gục ngã
Và sẽ không không buông xuôi
Mở mắt cố bước tiếp đêm đen nhá nhem
Dẫu biết sẽ vấp ngã bao đau đớn thêm
Vẫn bước trước sóng gió đi qua bóng đêm
Bừng tỉnh bật dậy vì một ngày mai ấm êm
Nuốt nước mắt quên đi xót xa
Cố khống chế trong tim bóng ma
Có trái đắng đau thương lướt qua
Ta là ta cái tôi vẫn còn
Đôi khi vì bề ngoài xấu xí
Vì bị mọi người ghê sợ xa lánh
Con sói nội tâm và lạnh lẽo
Trở nên hung dữ và độc ác
Nhưng cũng có khi nó mạnh mẽ hùng tráng
Và khát khao có được hạnh phúc
Hãy tự tin vượt qua tất cả
Đừng để vầng trăng kia cứ chế ngự con sói trong ta
Cũng như đừng để những khó khăn khống chế bản thân ta
Hãy cố vượt qua
Dù là ai dù từ đâu
Hãy vượt qua qua chính mình
Đừng đổi thay đừng gục ngã
Và sẽ không không buông xuôi
Mở mắt cố bước tiếp đêm đen nhá nhem
Dẫu biết sẽ vấp ngã bao đau đớn thêm
Vẫn bước trước sóng gió đi qua bóng đêm
Bừng tỉnh bật dậy vì một ngày mai ấm êm
Nuốt nước mắt quên đi xót xa
Cố khống chế trong tim bóng ma
Có trái đắng đau thương lướt qua
Ta là ta cái tôi vẫn còn