Đập Vỡ Gương Xưa


Người đi cánh chim bạt gió phương trời
Gối chăn trở lạnh không tới
Nhạt nhoà hương nồng ái ân bên đời

Bao giấu yêu còn đó chưa quên
Nhưng chiều con phố lên đèn
Màu sắc thân quen như em gọi tên

Tình anh lỡ trao về hết em rồi
Đắng cay đành lòng mà thôi
Chờ đợi nhau làm dở dang duyên đời

Xưa biết em còn nhớ Păng-xê
Nhớ màu hoa tím kỷ niệm
Tình chết trong tim
Biết đâu mà tìm

Thuyền rời xa bến cũ ra đi
Thương từng câu hát lâm ly
Cung đàn hờn dỗi duyên gì

Gió mùa thu hiu hắt heo mây
Giọt mưa rơi lá khô gầy
Tưởng ai quanh quất đâu đây

Chiều buông tiếng chuông trầm bổng u buồn
Bến xưa gợi lòng sầu thương
Tàn tạ theo một giấc mơ chán chường

Tôi nắn cung đàn nén thương đau
Xếp tàn ý khóc duyên đầu
Đập vỡ gương xưa cố nhân tìm đâu

Tình anh lỡ trao về hết em rồi
Đắng cay đành lòng mà thôi
Chờ đợi nhau làm dở dang duyên đời

Xưa biết em còn nhớ Păng-xê
Nhớ màu hoa tím kỷ niệm
Tình chết trong tim
Biết đâu mà tìm

Thuyền rời xa bến cũ ra đi
Thương từng câu hát lâm ly
Cung đàn hờn dỗi duyên gì

Gió mùa thu hiu hắt heo mây
Giọt mưa rơi lá khô gầy
Tưởng ai quanh quất đâu đây

Chiều buông tiếng chuông trầm bổng u buồn
Bến xưa gợi lòng sầu thương
Tàn tạ theo một giấc mơ chán chường

Tôi nắn cung đàn nén thương đau
Xếp tàn ý khóc duyên đầu
Đập vỡ gương xưa cố nhân tìm đâu