Ngao Du


Giữa phố xá Paris lung linh ánh đèn mộng mơ
Giữa những phố London chật ních bao người (bao người)
Nhớ những phút mưa rơi lao xao khu vườn của tôi
Dẫu vẫn biết nơi kia rộng lớn bao điều (bao điều)

Nơi tôi đi giữa phố ngàn người đông thế (nơi tôi đi giữa phố ngàn người đông thế)
Nơi tôi yêu góc phố thật yên bình bé nhỏ (nơi tôi yêu góc phố)
Nơi tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết (nơi tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết)
Nơi tôi yêu ấm áp một gia đình bé nhỏ (nơi tôi yêu ấm áp)

Giữa ánh mắt ai kia bao điều vội vã (bao điều vội vã)
Giữa những chuyến xe đi vội đến nơi nào
Có những phút mưa rơi xao động lòng tôi (động lòng tôi)
Có những thứ trôi đi tận đến bao giờ

Nơi tôi đi giữa phố ngàn người đông thế (nơi tôi đi giữa phố ngàn người đông thế)
Nơi tôi yêu góc phố thật yên bình bé nhỏ (nơi tôi yêu góc phố)
Nơi tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết (nơi tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết)
Nơi tôi yêu ấm áp một gia đình bé nhỏ (nơi tôi yêu ấm áp)

Nơi tôi đi giữa phố ngàn người đông thế (nơi tôi đi giữa phố ngàn người đông thế)
Nơi tôi yêu góc phố thật yên bình bé nhỏ (nơi tôi yêu góc phố)
Nơi tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết (nơi tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết)
Nơi tôi yêu ấm áp một gia đình bé nhỏ (nơi tôi yêu ấm áp)

Ánh sáng rất xa hoa của Shanghai
Thế giới hoang dã của Africa
Văn minh xa xưa nơi Angkor Wat
Âm vang tiếng gió núi Himalaya

Cho tôi âm thanh của phút ngừng lặng (cho tôi đi giữa phố ngàn người đông thế)
Cho tôi tiếng gió hát nỗi cô đơn
Cho tôi đêm nay với anh một mình (cho tôi yêu góc phố thật yên bình bé nhỏ)
Cho tôi thân thương dưới ánh trăng non

Ánh sáng rất xa hoa của Shanghai (cho tôi đi giữa phố ngàn người chưa biết)
Thế giới hoang dã của Africa
Văn minh xa xưa nơi Angkor Wat (cho tôi yêu ấm áp một gia đình bé nhỏ)
Âm vang tiếng gió núi Himalaya

Cho tôi âm thanh của phút ngừng lặng
Cho tôi tiếng gió hát nỗi cô đơn
Cho tôi đêm nay với anh một mình (hoh)
Cho tôi âm thanh của phút ngừng lặng