
Bài Không Tên Số 8
Chiều thơm ru hồn người bồng bềnh
Chiều không im gọi người đợi mong
Chiều trông cho mềm mây ươm nắng
Nắng đợi chiều nắng say
Nắng nhuộm chiều hây hây
Ngày đi qua vài lần buồn phiền
Người quen với cuộc tình đảo điên
Người quên một vòng tay ôm nhớ
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay
Vắng nhau một đêm càng xa thêm nghìn trùng
Tiếc nhau một đêm rồi mai thêm ngại ngùng
Mai sau rồi tiếc những ngày còn ấu thơ
Lần tìm trong nụ hôn lời nguyện xưa mặn đắng
Về đâu tâm hồn này bềnh bồng
Về đâu thân này mòn mỏi không
Về sau và nhiều năm sau nữa
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay
Giờ đây đi ngược lại dòng đời
Trải qua mấy hạn kì nổi trôi
Chẳng qua một làn mây sương khói
Đã đọng lại phút giây sau rồi lại tan bay
Tình yêu ta được gặp một lần
Đủ nuôi suốt cả đời mùa xuân
Dù cho bị chìm sâu dưới đấy
Vẫn vực dậy phút giây sau rồi lại tan bay
Nếu như ngày xưa mình không chung một đường
Nếu như mình không học chung nhau một trường
Ngày đầu còn có những kỉ niệm dấu yêu
Để lâu lâu tìm quên đời bon chen buồn chán
Tình xa không hẳn chẳng còn gần
Tình xưa chưa phải là tình quên
Về sau và nhiều năm sau nữa
Vẫn chỉ là chính ta con người của hôm qua
Về sau và nhiều năm sau nữa
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay