Chuyện Cỏ Cây
Tôi quen đứng nhìn thế gian xoay vần
Một bức tranh trắng đen đơn thuần
Đâu cần phiên tôi hỏi thăm
Thế nên một sớm hôm hoa hé cười
Cả không gian bừng nở trong sắc màu
Hãy cứ sống đầy hân hoan
Và đắn đo nhiều điều hm
Chẳng biết đâu chừng một ngày bão giông
Chẳng mấy khi trời còn xanh trong
Đến khi phải buông xuôi
Có thể nào buông xuôi
Chẳng biết khi loài người vây quanh
Nhìn ngắm để rồi lại quên nhanh
Nhưng tôi chưa thay lá
Em còn đơm hoa
Nơi ta đang đứng
Là nắng gió chan hoà
Thế nên một sớm hôm hoa hé cười
Cả không gian bừng nở trong sắc màu
Hãy cứ sống đầy hân hoan
Và đắn đo nhiều điều hm
Chẳng biết đâu chừng một ngày bão giông
Chẳng mấy khi trời còn xanh trong
Đến khi phải buông xuôi
Có thể nào buông xuôi
Chẳng biết khi loài người vây quanh
Nhìn ngắm để rồi lại quên nhanh
Nhưng tôi chưa thay lá
Em còn đơm hoa
Nơi ta đang đứng
Là nắng gió chan hoà
Dù thế tôi chỉ là kẻ đến từ trần gian
Thả trôi theo tháng ngày
Tìm mong lời hồi đáp
Chẳng biết đâu chừng một ngày bão giông
Chẳng mấy khi trời còn xanh trong
Đến khi phải buông xuôi
Có thể nào buông xuôi
Chẳng biết khi loài người vây quanh
Nhìn ngắm để rồi lại quên nhanh
Nhưng tôi chưa thay lá
Em còn đơm hoa
Nơi ta đang đứng