
Đồng Dao Tuổi Nhỏ
Lúc bé ngỡ vui không tan điệu cười ngân dài
Lúc bé ngỡ trăng riêng ta dùng thư thái
Lúc bé thấy sông trôi thành dòng bích ngọc
Lúc bé đón cánh hoa rơi nghiêng làm thơm tóc
Đến lớn biết đau không tan nằm chật đáy lòng
Đến lớn biết trăng không soi vừa con phố
Đến lớn thấy sông đen một dòng ô trọc
Đến lớn ngó thấy hoa nơi đâu là đâu đó
Thoát đã hết vòng quay trăm năm người vương lại
Níu kéo mãi cơn mưa oan khiên trầm trên mái
Thoát đã dứt một cơn mưa xanh một vùng thiên đường
Nay ta đi đâu nay ta đi đâu về đâu thấy
Đến lớn biết đau không tan nằm chật đáy lòng
Đến lớn biết trăng không soi vừa con phố
Đến lớn thấy sông đen một dòng ô trọc
Đến lớn ngó thấy hoa nơi đâu là đâu đó
Thoát đã hết vòng quay trăm năm người vương lại
Níu kéo mãi cơn mưa oan khiên trầm trên mái
Thoát đã dứt một cơn mưa xanh một vùng thiên đường
Nay ta đi đâu nay ta đi đâu về đâu thấy