Mẹ Về
Có tiếng ai gọi đó
Là chiều Hà Nội mưa rào ngang sân
Là mẹ về của con ngõ đương giờ thổi cơm
Có tiếng ai gọi đó
Chân bước thật chậm giọng hiền thân thương
Là mẹ về theo cơn gió mùa hè thật êm
Đôi khi em có ngu ngơ
Câu nói bâng quơ
Em có hững hờ
Mẹ chẳng buồn đâu
Mẹ chỉ lặng yên
Bởi vì mẹ biết
Là đôi khi con có ngu ngơ
Câu nói bâng quơ
Con có lỡ lời
Mẹ chẳng buồn đâu
Vì mẹ thương con
Như từng khúc ruột
Có tiếng ai gọi đó
Là chiều Hà Nội mưa rào ngang sân
Là mẹ về của con ngõ đương giờ thổi cơm
Có tiếng ai gọi đó
Ly cà phê nguội một vầng trăng khuya
Là mẹ vừa nghe tiếng hát phương trời nào xa xôi
Đôi khi em có ngu ngơ
Câu nói bâng quơ
Em có hững hờ
Mẹ chẳng buồn đâu
Mẹ chỉ lặng yên
Bởi vì mẹ biết
Là đôi khi con có ngu ngơ
Câu nói bâng quơ
Con có lỡ lời
Mẹ chẳng buồn đâu
Vì mẹ thương con
Như từng khúc ruột
Ah ah ah
Ah ah ah
Đôi khi em có ngu ngơ
Câu nói bâng quơ
Em có hững hờ
Mẹ chẳng buồn đâu
Mẹ chỉ lặng yên
Bởi vì mẹ biết
Là đôi khi con có ngu ngơ
Câu nói bâng quơ
Con có lỡ lời
Mẹ chẳng buồn đâu
Vì mẹ thương con
Như từng khúc ruột
Có tiếng ai gọi đó
Là chiều Hà Nội mưa rào ngang sân
Là mẹ về của con ngõ đương giờ thổi cơm