
Người Đẹp Trong Tranh
Từ khi ngơ ngẩn ra về
Sầu tương tư mãi não nề lòng ta
Rồi may gặp được ông già
Bán cho tranh vẽ bóng người chiều xưa
Bên song thắp ánh đèn mờ
Sớm khuya với bức hoạ đồ làm đôi
Trông tranh mà ngỡ như ai
Lung linh mắt ngọc miệng cười đón xuân
Ngày lại ngày ra phòng văn
Rồi trở về mâm cơm ai đã bày ra sẵn sàng
Ôi gian phòng nức hương thơm
Liệu chừng như có người tiên giáng trần
Rằng ta thần nữ xuống đây
Tiền duyên thuở trước với ai
Kiếp nay xin đền tình tang
Kiếp nay xin đền
Ba sinh cho vẹn lời nguyền
Nhờ tay kim tướng ới a
Se thành lứa đôi ới a
Se thành lứa đôi
Bởi vì chàng là mối duyên tiền kiếp
Bởi vì tình chàng quá ư đằm thắm
Nên khiến trời rộng tâm cho
Cho thiếp hầu hạ người thơ
A ha hà ha ha
A ha hà ha ha
Rõ ràng mày liễu mặt hoa
Ðào nguyên lạc lối đâu mà tới đây
Nàng nàng ơi nàng nàng ơi
Bấy lâu cùng một chữ tình
Gặp đây xin ngỏ tính danh cho tường
Nàng nàng ơi nàng nàng ơi
Thưa rằng bồ liễu phận thường
Vì mang má phấn nên vương tơ điều
Chàng chàng ơi
Chàng chàng ơi
Thiếp xưa ở chốn thiên triều
Tiên Thu là hiệu Giáng Kiều là tên
Chàng chàng ơi
Chàng chàng ơi
Nhân duyên đã định từ xưa
Tơ trăng se đến bây giờ mới thân
Cũng là nhờ đức tiên quân
Ðoá hoa biết mặt chúa xuân từ rày
Rằng ta tác hợp duyên trời
Tấm son thề sẽ suốt đời gần nhau bên nhau
Bóng mây bỗng kéo quanh nhà
Thảo am thoắt đổi đổi ra lâu dài
Sáng một góc trời và áo mũ xiêm hài
Lả lơi bên nói bên cười
Bên mừng tố nữ bên mời tân lang
Ðong đưa khoe thắm đua vàng
Vũ y thấp thoáng nghê thường thướt tha
Bóng mây bỗng kéo quanh nhà
Thảo am thoắt đổi đổi ra lâu dài
Sáng một góc trời và áo mũ xiêm hài
Lả lơi bên nói bên cười
Bên mừng tố nữ bên mời tân lang
Ðong đưa khoe thắm đua vàng
Vũ y thấp thoáng nghê thường thướt tha