
Những Thiên Thần Nhỏ
Có khi tôi chẳng nhận ra em
Như một phần công viên góc phố
Có khi tôi chẳng nhận ra em
Tóc hoe vàng như cây nắng cháy
Có khi tôi chợt nhận ra em
Thiên thần nhỏ sao không về nhà
Có khi tôi chẳng nhận ra em
Như một phần công viên góc phố
Có khi tôi về đâu ngang qua
Bỗng nao lòng khuya nghe tiếng gió
Có khi tôi về đâu ngang qua
Băng ghế lạnh lâu không người ngồi
Trong cơn mơ tôi thấy khung trời đầy nắng mai
Trong cơn mơ tôi đếm những hàng cây tuổi học trò
Trong cơn mơ xin giữ những lời thân ái thôi
Trong cơn mơ tôi thấy giống như đang ngậm ngùi
Có khi tôi chẳng nhận ra em
Như một phần công viên góc phố
Có khi tôi về đâu ngang qua
Bỗng nao lòng khuya nghe tiếng gió
Có khi tôi về đâu ngang qua
Băng ghế lạnh lâu không người ngồi
Trong cơn mơ tôi thấy khung trời đầy nắng mai
Trong cơn mơ tôi đếm những hàng cây tuổi học trò
Trong cơn mơ xin giữ những lời thân ái thôi
Trong cơn mơ tôi thấy giống như đang ngậm ngùi
Trong cơn mơ xin giữ những lời thân ái thôi
Như năm xưa em trốn trong vòng tay cha rộng mở
Trong cơn mơ bỗng nhớ sân trường ngày tiễn đưa
Trong cơn mơ không biết khóc hay đang mỉm cười
Bão đi qua bỏ lại cơn mưa
Nép hiên nhà đâu đâu cũng ướt
Lắng tai nghe ở nơi xa xôi
Có giọng mẹ ru con nghẹn lời
Biết đâu em tìm gì trong tôi
Chợt đón chào sinh linh rất mới
Biết đâu em tìm gì trong tôi
Khác những điều vô tâm loài người