
Tình Ngút Ngàn Đau
Mặt trời lên rồi mặt trời lặn
Vương triều này lụi tàn vương triều lại bừng lên
Chỉ trái tim ta dành hết cho nhau mãi mãi
Ta nào thích công hầu danh tước
Em nào thích lầu son gác tía
Nhưng vận nước thế thời phải thế
Thôi đành nuốt lệ chia ly
Nương dâu mãi xanh dòng sông mãi trôi
Tình ta ngút ngàn đau
Ngàn đời không quên chuyện chàng đánh cá
Bỏ lại quê xa mối tình tàn tạ
Lạnh lùng xông pha gây dựng xã tắc
Tình là non sông mối tình chung
Mặt trời lên cao trăng tà khuất núi
Tìm về nương dâu bến sông thuở nào
Bỏ lại sau lưng vương triều ngôi báu
Tìm về bên nhau mãi ngàn sau