
Tuổi Xuân Khép Kín (Lênh Đênh Phận Gái)
Phận đời con gái đâu biết đến ngày mai gió mưa trong đời
Mưa buồn rã rời đường về xa xôi hiu hắt lắm đơn côi
Lênh đênh lênh đênh phận gái bến trong ai mà không ước mong
Đêm đêm gửi sầu về cho ai vầng trăng buồn tê tái nỗi sầu hận đêm dài
Tuổi tròn đôi tám chưa biết đến tình duyên vướng bao ưu phiền
Bến mộng khó tìm đường về xa thêm nghe đau buốt con tim
Lênh đênh sông duyên chưa cạn hết
Lá xanh mang tuổi phận mong manh
Trong cơn gió lạnh đìu hiu sầu riêng lòng nặng trĩu thiếu vạn tình yêu
Thôi thôi hết rồi
Lời thương biết ngỏ đâu tìm
Nụ cười tắt hẳn trên môi
Niềm vui chưa tới mang kiếp phận bèo trôi
Xót xa cho phận thuyền quyên
Lỡ duyên bến mộng đảo điên
Mưa ơi mưa khóc lạnh tình tôi
Sầu dâng về muôn lối nỗi buồn giờ lên ngôi
Xót xa cho phận thuyền quyên
Lỡ duyên bến mộng đảo điên
Mưa ơi mưa khóc lạnh tình tôi
Sầu dâng về muôn lối nỗi buồn giờ lên ngôi
Rồi từng đêm vắng em ngóng về xa xăm ước duyên âm thầm
Mưa dầm thấm lạnh
Tình đời mỏng manh từ khi vắng xa anh
Lênh đênh lênh đênh phận gái
Bến trong thôi còn đâu ước mơ
Trôi qua quãng đời chờ nhau
Tuổi xuân đã khép kín sót lại kỷ niệm đau
Trôi qua quãng đời chờ nhau
Tuổi xuân đã khép kín sót lại kỷ niệm đau