Cô Độc
Huh
Màn đêm xuống
Tôi đi lang thang
Qua những góc phố
Tôi tồi tàn
Những suy nghĩ vẫn vang lên
Sâu trong tim những hình dung
Những mơ ước những khát khao
Liệu có hay không
Tôi tuyệt vọng
Nếu có thể tôi bước vào màn đêm
Tôi vẫn bước vẫn bước
Rớt xuống quay cuồng phút chốc không còn ai (không còn ai)
Bóng tối bên mình những đam mê rời xa (đam mê rời xa)
Bước đi hoang tàn bước đi không còn ai (không còn ai)
Giá buốt đêm về ước chi bay thật xa
Nhìn cuộc sống nhắm một bên
Những chuyến xe qua trong cơn gió lạnh co ro
Tìm cho mình một nơi bình yên lặng lẽ
Chỉ có như vậy
Mới có thể thấy không gian nơi đây mới thuộc về tôi
Vẫn như bước ra khỏi cuộc sống xô bồ này
Tôi sẽ bước ra bước ra
Rớt xuống quay cuồng phút chốc không còn ai (không còn ai)
Bóng tối bên mình những đam mê rời xa (đam mê rời xa)
Bước đi hoang tàn bước đi không còn ai (không còn ai)
Giá buốt đêm về ước chi bay thật xa
Một mình tôi lang thang trong đêm lạnh mưa rơi đôi chân cô độc
Lạnh đơn côi tìm bến bờ sẽ không phai phôi mình tôi dần trôi ah
Cuộc sống chẳng được như vần thơ
Câu chuyện cổ tích giống như ngày xưa tôi vẫn thường mơ mà bây giờ thẫn thờ bước đi
Rồi tàn nghĩ suy đi về nơi khói mờ che khuất dòng thời gian ngăn nó lại
Tìm cho mình cơ hội cuối cùng thoát khỏi cuộc sống đầy oán trá
Sự ràng buộc những nguyện vọng đạt được một mơ ước khát khao lao vào vòng xoáy cuộc sống thoát ra
Rớt xuống quay cuồng phút chốc không còn ai (không còn ai)
Bóng tối bên mình những đam mê rời xa (đam mê rời xa)
Bước đi hoang tàn bước đi không còn ai (không còn ai)
Giá buốt đêm về ước chi bay thật xa
Hah
Hah
Hah
Hah